Tại sao chúng ta nên đọc sách?

các lợi ích của việc đọc sách

Vài năm trước, trong khi chờ bạn ở một quán cafe trên quận 1, tôi tranh thủ nhẩn nha vài trang sách. Đó là một cuốn sách khá hay của Eckhart Tolle: “Thức tỉnh mục đích sống”.

Thỉnh thoảng tôi đi ra chỗ hẹn sớm chừng nửa tiếng như vậy để có chút thời gian đọc sách ngoài quán. Thường tôi thích đọc sách ngoài trời, hoặc đọc ở nhà trong cho riêng tư. Nhưng đôi khi đổi gió cũng khiến việc đọc thích thú hơn.

“Tới giờ mà chưa biết mục đích sống là gì à?”, anh bạn tôi không biết đã tới từ khi nào, cất giọng hỏi, cắt ngang mạch đọc của tôi.

“Thế anh có biết mục đích sống của mình không?”, tôi ngẩng đầu lên, cười hỏi.

Đọc tiếp “Tại sao chúng ta nên đọc sách?”

Muốn nhanh cứ phải từ từ

Hôm qua tôi đưa con ra công viên gần nhà chơi. Thường chiều nào tôi cũng đưa cháu ra vận động khoảng bốn mươi lăm phút trước bữa tối để ăn cơm cho ngon miệng. Con trai tính hiếu động, lại thêm dịch Covid bị nhốt ở nhà lâu nên dạo này khi được ra sân chơi cháu rất vui. Hai chân cháu cứ quíu lại, miệng thì hò hét liên hồi.

Nhìn sang bên cạnh, một bé trai con của một anh chàng da trắng khác cũng cuống quít y như thế. Hai bạn chạy năm sáu vòng quanh một ngọn núi giả rồi đâm sầm vào nhau. May mà không đau lắm.

Đọc tiếp “Muốn nhanh cứ phải từ từ”

Thật và ảo

Có lẽ một trong những điều may mắn nhất trong đại dịch COVID này là việc chúng ta đang sống ở một kỷ nguyên tiến bộ bậc nhất của loài người. Ngoài những tiến bộ sinh học và y tế thể hiện rõ trong việc nghiên cứu và sản xuất vaccine thần tốc, sự đóng góp lớn lao của công nghệ thông tin là không thể phủ nhận được, đăc biệt là trong việc duy trì chất lượng cuộc sống của chúng ta trong đại dịch.

Đọc tiếp “Thật và ảo”

Chấp nhận sự khác biệt

Một trong những đặc điểm đánh dấu sự trưởng thành là khả năng chấp nhận sự khác biệt. Thường khi còn trẻ, chúng ta nỗ lực bảo vệ một ý tưởng của mình một cách nhiệt huyết. Kèm theo đó là sự bài xích với những ý tưởng khác. Sự bài xích đôi lúc còn mãnh liệt hơn cả sự bảo vệ. Một sự thiếu tập trung không cần thiết và đem lại nhiều hệ quả không hay.

Đọc tiếp “Chấp nhận sự khác biệt”

Học cách hoài nghi

Độ rày vaccine Covid chiếm hết mặt báo, và là chủ đề tranh luận lớn ở các mạng xã hội. Cụ thể là vaccine của hàng xóm được một anh doanh nghiệp nhập về tặng một thành phố. Vụ này tôi xin phép miễn ý kiến, vì tôi không biết mô-tê gì về ngành y cả. Nhưng tôi muốn góp ý về một phần tôi khá là am hiểu, đó là các con số (data).

Có nhiều phong cách tranh luận. Một số thích suy luận logic. Một số thích suy luận cảm tính nhưng nghe có vẻ logic. Một số thích cãi cùn, cãi bướng, hoặc chửi bậy. Nhóm đầu tiên nghe có vẻ thuyết phục và được lòng nhất.

Nhưng đây cũng là chỗ lắm thứ dở hơi nhất, và nguy hiểm nhất. Vâng đó là dữ liệu những con số họ cung cấp. Trông thì rất thuyết phục, nhưng lại có thể rất đáng sợ.

Đọc tiếp “Học cách hoài nghi”

Làm sao để thay đổi vận mệnh

Cải mệnh, câu chuyện muôn thuở của những tín đồ thích đi xem bói mà lá số lại không được tốt lắm. Hiện nay có rất nhiều phương pháp cải mệnh phổ biến trên “thị trường”.

Bát Tự Tử Bình sẽ dựa vào ngũ hành của thời điểm sinh mà hướng dẫn bổ khuyết. Tỷ như thiếu Mộc thì nên bổ sung Mộc, dư Hỏa thì bớt Hỏa lại. Môn này tin rằng ngũ hành cân bằng thì cuộc sống sẽ trở nên thuận lợi, tốt đẹp hơn. Phong Thủy thì hướng dẫn chọn và cải tạo nơi sinh sống để luồng sinh khí nơi đó dồi dào hơn. Kinh Dịch dạy ta sống với đạo của người quân tử. Luôn giữ trung, chính và làm gì cũng quan trọng việc đúng thời. Tử vi thì có những phương pháp còn li kỳ hơn. Ví dụ như nhận bố mẹ nuôi, hay là thay đổi họ tên.

Đọc tiếp “Làm sao để thay đổi vận mệnh”

Từ vải thiều đến “quý sờ tộc”, tại sao cỏ nhà hàng xóm luôn xanh hơn?

Vải thiều sang xịn mịn

Đợt này vải thiều Việt Nam xuất khẩu sang Nhật và Châu Âu bán được giá. Nghe đâu 12 quả vải bán được hơn một triệu đồng. Dân mình ăn vải thì tính bằng cân, nghe 12 quả cứ mắt tròn mắt dẹt tưởng nghe chuyện đùa. Có bạn lên mạng trêu là sẽ ăn cho bằng hết 100 triệu tiền vải cho sướng mồm.

Nhưng mà ở mình thì thực tế cũng đua nhau đi mua cherry về biếu làm quà cho sang. Một vỉ cherry bé tý cũng năm sáu trăm nghìn, không khác câu chuyện trên là mấy. Ngớ ngẩn như nhau cả.

Đọc tiếp “Từ vải thiều đến “quý sờ tộc”, tại sao cỏ nhà hàng xóm luôn xanh hơn?”

“Không làm gì” như Lão Tử (vô vi)

Lão Tử là một triết gia có tư tưởng khác lạ và đi ngược lại hầu hết các triết gia cùng thời với ông. Một trong những chủ trương lớn nhất của Lão Tử là “vô vi”, nghĩa đen là không làm, không tạo tác. Ông chủ trương mọi sự vật sự việc đều vận hành theo Đạo. Tốt nhất chúng ta không nên can thiệp vào, càng can thiệp càng sai. Sống càng giản dị (phác) càng gần gũi thiên nhiên càng tốt. Thiểu dục và chất phác là cách sống mà ông khuyến khích.

Đọc tiếp ““Không làm gì” như Lão Tử (vô vi)”

Vì sao phải nhai kỹ?

Tôi đã ăn sai cả cuộc đời của mình. Tôi thích ăn ngon, ăn to, ăn nhanh. Tôi lại còn ăn khỏe nữa. Ơn giời bộ máy tiêu hóa tốt nên tôi vẫn ổn. Nhưng gần đây tôi mới hiểu thế nào là ăn đúng.

Hồi trẻ tôi có biết về thực dưỡng (macrobiotics) và việc phải nhai mấy chục lần rồi mới nuốt của môn đó. Nguyên nhân một phần do họ ăn gạo lứt còn vỏ bên ngoài cứng. Không nhai sẽ đau dạ dày, khó tiêu hóa. Tất nhiên nhai kỹ cũng có nhiều lợi ích tốt đẹp khác. Nhưng tôi nghĩ chủ yếu là do gạo lứt cứng quá, hi hi.

Ngoài ra tôi cũng biết việc Mark Zuckerberg giảm cân nhờ nhai hai chục lần mỗi miếng trước khi nuốt. Chẳng biết có phải tin vịt hay không, nhưng cậu ấy rõ ràng gầy đi hẳn sau một thời gian vắng mặt trước truyền thông.

Đọc tiếp “Vì sao phải nhai kỹ?”

Muốn nhanh, đừng mắc lỗi

Tôi rất thích câu nói của Lincoln về việc chuẩn bị cho một công việc: Nếu cho tôi 6 giờ để chặt cây, tôi sẽ dành 4 tiếng để mài rìu. Không biết ông có nói câu này thật hay không, nhưng ý nghĩa của nó thì quá tuyệt. Thành quả tốt chỉ có thể đến từ sự chuẩn bị chu đáo kỹ lưỡng.

Sau nhiều năm tham gia sản xuất phần mềm, tôi học được nhiều điều về năng suất và chất lượng. Một trong những điều tôi tâm đắc nhất có thể bổ sung thêm cho câu nói của Lincoln, đó là “muốn nhanh đừng mắc lỗi“.

Nghe thì có vẻ nghịch lý nhỉ. Thường muốn nhanh ta phải mạnh dạn làm nhiều và sẵn sàng mắc lỗi. Sau đó sẽ quay lại đi vào chi tiết, và chỉnh sửa sau. Có phải như vậy sẽ tốt hơn?

Đọc tiếp “Muốn nhanh, đừng mắc lỗi”