Muốn viết sách? Hãy bắt đầu và đừng chờ đợi cảm hứng

Tôi mới viết những trang cuối cùng cho bản thảo của một cuốn sách nhỏ. Đây là một việc khá quan trọng mà tôi luôn mong muốn mình sẽ làm được trước khi “ngũ thập tri thiên mệnh”. Tôi cũng không nghĩ là mình có thể gạch đi việc này khỏi “bucket list” của mình sớm như vậy. (Bucket list là danh sách những việc muốn làm trong đời trước khi chết).

Mười năm sau khi đọc lại cuốn sách này, chắc tôi sẽ rất buồn cười. Như nhà văn Mỹ David Eddings đã nói, một triệu từ đầu tiên chỉ là sự luyện tập. Dồn hết tâm huyết để viết chúng, rồi vứt hết đi. Khi đó bạn đã sẵn sàng để bắt đầu viết cuốn sách đầu tiên của mình. Nếu không tính lượng email hàng ngày thì có lẽ tôi mới chỉ đi được một phần ba quãng đường học việc này. Nên tôi cũng không có ảo tưởng hão huyền gì về cuốn sách đầu tay của mình.

Đọc tiếp “Muốn viết sách? Hãy bắt đầu và đừng chờ đợi cảm hứng”

Truyện ngắn “Cái loa”

Phương là tổng giám đốc một công ty truyền thông khá có tiếng ở Hà Nội. Dịch Covid kéo dài hơn một năm rưỡi đã ảnh hưởng ghê gớm tới công ty anh. Các công ty đối tác đều ở trong trạng thái leo lét sinh tồn, chẳng còn ngân sách mà làm truyền thông. Khách hàng nào cũng xin bên anh hỗ trợ thực hiện công việc trước, rồi khi có điều kiện sẽ thanh toán công nợ sau. Nói chung, việc kinh doanh tiêu điều lắm.

Khi dịch hơi vãn được một chút, anh cũng cố mở ra những cơ hội mới. Anh tham gia hội thảo, làm diễn giả, hỗ trợ doanh nghiệp trong việc chuyển đổi số. Anh cũng tổ chức các lớp học trực tuyến giúp doanh nghiệp tái hoà nhập hậu Covid. Làm nhiều nhưng không đem lại kết quả tài chính. Chủ yếu là để giúp anh “stay relevant“. Làm truyền thông, việc luôn được người ta nhớ tới là rất quan trọng, đây là một bí quyết anh luôn khắc ghi và tuân thủ tuyệt đối.

Đọc tiếp “Truyện ngắn “Cái loa””

Truyện ngắn “Chàng PT Nike”

Khi chưa Covid, chiều nào cư dân khu chung cư tôi ở cũng ra công viên rèn luyện sức khoẻ. Trẻ con thì đạp xe, thả diều, trượt patin. Người lớn thì chạy bộ, dưỡng sinh, tập võ. Bốn tháng cấm cửa thực sự là cực hình cho những người yêu công viên. Ngó xuống thì thèm thuồng mà không được vào, ai cũng cuồng chân lắm.

Tôi cũng không ngoại lệ. Khi giãn cách gỡ bỏ, việc đầu tiên tôi làm là quay trở lại công viên. Hơn một trăm ngày tập ở nhà cũng quen rồi, lần đầu quay lại công viên lại cứ ngượng ngượng bỡ ngỡ thế nào ấy, rất buồn cười. Hôm đầu tôi còn lười biếng mặc đại quần dài, xỏ dép lê, lững thững rảo bộ để “tiền trạm”. Phải xem tình hình Cô Vít Cô Veo như thế nào, rồi mới liệu đường tính tiếp.

Thế nhưng lúc đi ngang “người đẹp”, tôi không cưỡng lại được. Đúng là cơm ngon mấy cũng có ngày phải đổi sang làm bát phở.

Đọc tiếp “Truyện ngắn “Chàng PT Nike””

Dịch Cân Kinh Vẫy Tay, thủ thuật marketing thiên tài

Nếu sáng sớm rảnh rỗi có thời gian đi ra công viên tập thể dục, hoặc nhìn lên ban công các chung cư, bạn có thể thấy một hình ảnh rất quen thuộc. Đó là hình ảnh các cụ già liên tục vẫy tay nhịp nhàng. Đây là một bài tập được gọi là Dịch Cân Kinh Vẫy Tay, nghe đồn là một phần của Dịch Cân Kinh do Đạt Ma Tổ Sư truyền lại.

Bài tập này vốn là một bài tập rất đơn giản, bạn chỉ việc kiễng chân vẫy tay kết hợp hít thở đều. Tập chừng mươi mười lăm phút là mồ hôi sẽ vã ra, khí huyết lưu thông, cơ thể nhẹ nhàng sảng khoái. Một bài tập không thể nào giản dị hơn.

Đọc tiếp “Dịch Cân Kinh Vẫy Tay, thủ thuật marketing thiên tài”

World Cup 94 và hiệu ứng Dunning-Kruger

Các cầu thủ chuyền bóng thật rời rạc. Họ xử lý lóng ngóng, ban bật loạng choạng và chạy mới chậm làm sao.

“Trượt rồi, bóng đã vọt xà. Đúng là đồ ngốc. Con mà sút thì bóng sẽ nằm gọn trong lưới,” thằng bé cáu kỉnh nói với mẹ.

“Con nghĩ con giỏi hơn mấy cầu thủ đó à?” mẹ nó bật cười hỏi lại.

“Đương nhiên rồi, ở lớp con thường xuyên ghi bàn từ góc như thế,” thằng bé tự tin trả lời.

Đọc tiếp “World Cup 94 và hiệu ứng Dunning-Kruger”

Mấy cái chuyện đánh đấm

Người ta tập thể thao để trở nên khoẻ mạnh. Rồi họ thi đấu với nhau, để tìm ra ai là người nhanh hơn, mạnh hơn, khéo léo hơn, thông minh hơn. Võ thuật đối kháng cũng có những tố chất đấy, chỉ có điều cả người thua, lẫn kẻ thắng đều bước ra khỏi cuộc đấu với nhiều đau đớn và thương tổn hơn các bộ môn khác.

Mục đích của võ thuật nguyên thuỷ là để triệt tiêu đối thủ và bảo vệ sinh mạng bản thân. Võ thuật hiện đại sau nhiều cải tiến đã trở thành một môn thể thao thực thụ nhờ luật lệ. Luật lệ bảo vệ võ sỹ. Luật lệ bảo vệ trái tim yếu ớt của khán giả. Ai cũng thích xem hai gã trai trẻ khát máu hăng say tẩn nhau, nhưng chẳng mấy người có một cái dạ dày đủ khoẻ để nhìn một võ sỹ móc mắt đối thủ.

Đọc tiếp “Mấy cái chuyện đánh đấm”

Tại sao chúng ta nên đọc sách?

các lợi ích của việc đọc sách

Vài năm trước, trong khi chờ bạn ở một quán cafe trên quận 1, tôi tranh thủ nhẩn nha vài trang sách. Đó là một cuốn sách khá hay của Eckhart Tolle: “Thức tỉnh mục đích sống”.

Thỉnh thoảng tôi đi ra chỗ hẹn sớm chừng nửa tiếng như vậy để có chút thời gian đọc sách ngoài quán. Thường tôi thích đọc sách ngoài trời, hoặc đọc ở nhà trong cho riêng tư. Nhưng đôi khi đổi gió cũng khiến việc đọc thích thú hơn.

“Tới giờ mà chưa biết mục đích sống là gì à?”, anh bạn tôi không biết đã tới từ khi nào, cất giọng hỏi, cắt ngang mạch đọc của tôi.

“Thế anh có biết mục đích sống của mình không?”, tôi ngẩng đầu lên, cười hỏi.

Đọc tiếp “Tại sao chúng ta nên đọc sách?”

Muốn nhanh cứ phải từ từ

Hôm qua tôi đưa con ra công viên gần nhà chơi. Thường chiều nào tôi cũng đưa cháu ra vận động khoảng bốn mươi lăm phút trước bữa tối để ăn cơm cho ngon miệng. Con trai tính hiếu động, lại thêm dịch Covid bị nhốt ở nhà lâu nên dạo này khi được ra sân chơi cháu rất vui. Hai chân cháu cứ quíu lại, miệng thì hò hét liên hồi.

Nhìn sang bên cạnh, một bé trai con của một anh chàng da trắng khác cũng cuống quít y như thế. Hai bạn chạy năm sáu vòng quanh một ngọn núi giả rồi đâm sầm vào nhau. May mà không đau lắm.

Đọc tiếp “Muốn nhanh cứ phải từ từ”

Thật và ảo

Có lẽ một trong những điều may mắn nhất trong đại dịch COVID này là việc chúng ta đang sống ở một kỷ nguyên tiến bộ bậc nhất của loài người. Ngoài những tiến bộ sinh học và y tế thể hiện rõ trong việc nghiên cứu và sản xuất vaccine thần tốc, sự đóng góp lớn lao của công nghệ thông tin là không thể phủ nhận được, đăc biệt là trong việc duy trì chất lượng cuộc sống của chúng ta trong đại dịch.

Đọc tiếp “Thật và ảo”

Chấp nhận sự khác biệt

Một trong những đặc điểm đánh dấu sự trưởng thành là khả năng chấp nhận sự khác biệt. Thường khi còn trẻ, chúng ta nỗ lực bảo vệ một ý tưởng của mình một cách nhiệt huyết. Kèm theo đó là sự bài xích với những ý tưởng khác. Sự bài xích đôi lúc còn mãnh liệt hơn cả sự bảo vệ. Một sự thiếu tập trung không cần thiết và đem lại nhiều hệ quả không hay.

Đọc tiếp “Chấp nhận sự khác biệt”