Giả như chúng ta tin là có kiếp sau, nghĩa là sau khi thân xác này tan biến thì tâm thức sẽ có thể bảo lưu một phần và tiến nhập vào một thân xác mới. Và bạn được chọn đem theo một vài kỹ năng của kiếp này, bạn sẽ đem theo kỹ năng nào?
Bạn thấy câu hỏi cũng khá thú vị phải không? Một trong những lựa chọn không phải suy nghĩ của tôi sẽ là nấu ăn.
Trước đây, thường có quan điểm cho rằng đàn ông không được quanh quẩn nơi xó bếp. Ở trong đấy nóng và chật chội lắm. Ý chí sẽ bị ám mùi thức ăn, và nghị lực thì bị tạp dề kéo trễ xuống tới gối. Cánh đàn ông nhà ta tha hồ khệnh khạng, trịnh thượng và thẳng tay dồn việc bếp núc cho cánh đàn bà. Việc của đàn ông là kinh bang tế thế, chứ không phải lúi húi nội trợ.
Chẳng biết cái thời ấy là thời nào xa xưa lắm rồi, chứ tôi thấy thời nay toàn là các bà cầm trịch. Ngấm ngầm hay lộ liễu thì hỏi nhà hàng xóm là biết ngay ấy mà. Hơn thế nữa, cũng chẳng mấy người có tài kinh bang tế thế. Hầu hết mọi người là nhân viên văn phòng hay công chức xoàng, đàn ông cũng như đàn bà. Thành ra hai cánh thu nhập sàn sàn nhau. Gia cảnh như thế có vẻ là phổ biến nhất trong xã hội hiện đại. Có vẻ thôi nhé, chứ tôi không phải là một nhà thống kê học.
Thêm vào đó, các thành phần cấp tiến Tây học trở về, đem theo một làn gió mới của bình đẳng giới. Đàn ông vào bếp được coi là tôn trọng phụ nữ, quyến rũ, gợi cảm, trưởng thành, vân vân và mây mây. Còn không vào bếp thì chẳng biết có bị xếp loại hạnh kiểm kém, phong kiến, cổ hủ hay không nữa.
Ấy thế là hình ảnh đàn ông vào bếp bắt đầu dần quen thuộc, không còn lạ lẫm nữa.
Với tôi thì khác. Bố mẹ tôi đều có xuất thân từ quân ngũ. Bộ đội thì phải tháo vát và tự biết lo cho bản thân. Từ bé tôi có thấy cả hai luân phiên nấu ăn. Thành ra trong ký ức của tôi đàn ông nấu ăn (thậm chí ngon) là bình thường, không có gì kỳ quái.
Khi trưởng thành, tôi thấy thật không có cái nào bổ ích bằng biết nấu ăn. Biết nấu ăn bạn sẽ giảm thiểu mọi sự phụ thuộc. Không phụ thuộc hàng quán, không phụ thuộc gia đình, người thân. Bạn thích ăn thì bạn… lăn vào bếp. Ai (phụ trách nấu) mà có việc đi xa, xin mời thượng lộ bình an nhé. Có lỡ chiến tranh với vợ, với mẹ, bạn vẫn tự lo cho dạ dày của mình được. Covid hàng quán đóng cửa? Không vấn đề. Quá thích phải không nào.
Nhìn chung tự nấu ăn rẻ hơn ăn ngoài đáng kể. Có nhiều hàng bình dân nấu rất rẻ. Rẻ đến mức không hiểu họ đi chợ như thế nào mà mua được nguyên vật liệu giá đó. Xin thưa, ấy là họ mua lại đồ cũ cuối ngày với giá bèo nhèo. Rồi họ nêm nếm đậm đà cho át hết mùi ôi thiu, chứ chẳng có bí quyết nào cả. Vậy nên bạn hãy tin tôi rằng tự nấu ăn là tiết kiệm, sạch sẽ và bổ dưỡng nhất.
Cuối cùng, nếu bạn nấu ăn ngon – kiểu gì cũng sẽ ngon thôi nếu bạn nấu nhiều – hoặc chí ít bạn có vài món tủ, chỉ mình bạn sẽ được thưởng thức những món ăn do mình nấu. Có đi ra ngoài cũng không bằng. Bạn có thể chủ động nguyên vật liệu, lửa, gia vị sao cho vừa miệng mình nhất. Và cũng chỉ có bạn mới làm được thế.
Chốt lại, nếu bạn chưa biết nấu ăn, dù là đàn ông hay phụ nữ, hãy luyện vài món dễ làm như cơm rang, mỳ xào, trứng rán hay biết cách trộn một thố salad cho ngon. Học cũng nhanh thôi và đảm bảo bạn sẽ sớm cám ơn tôi vì lời khuyên này.
Chúc bạn vào bếp vui vẻ!
https://lifechange.vn/dan-ong-vao-bep/