Khi chúng ta kể với ai đó về những gì đã trải qua, chúng ta sẽ kể một câu chuyện xoay quanh một nhân vật chính: chúng ta.
Ví dụ như khi công việc trở nên khó khăn, chúng ta sẽ nói về sự mệt mỏi, quá tải (của chúng ta), các khung thời gian không hợp lý (với chúng ta), về bệnh tật (của chúng ta), về đứa con mới sinh khiến cuộc sống chúng ta đảo lộn, về ông sếp đối xử tệ với chúng ta như thế nào.
Tôi nghĩ là bạn cũng đã có những trải nghiệm tương tự như vậy. Bạn sẽ là nhân vật chính trong các câu chuyện của bạn, luôn luôn là như thế.
Điều này vốn rất tự nhiên và nó không hẳn là sai. Nhưng nó sẽ gây nên những khó khăn nhất định.
Chúng ta hay suy diễn các hành động của mọi người trên hệ quy chiếu của mình. Họ giúp mình hay họ làm hại mình. Họ làm mình khó chịu hay dễ chịu. Cách suy nghĩ này có thể trở nên rất phiến diện vì thực tế là rất nhiều trường hợp mọi người làm mà không hề quan tâm tới chúng ta.
Ví dụ nhé, bạn nhìn thấy một người bạn đăng một tấm hình sang chảnh ở một bãi biển tuyệt đẹp. Bạn có thể sẽ nghĩ “đồ khoe mẽ” và cảm thấy khó chịu. Nhưng trên thực tế người bạn đó chỉ đăng một tấm hình mà không có nhiều cảm xúc như bạn nghĩ. Và nhất là không có ý đồ trêu chọc bạn.
Khi ai đó phát biểu một ý kiến, bạn có thể giận dữ, nhạy cảm hơn mức cần thiết hoặc cảm thấy bị tổn thương. Trên thực tế vì chúng ta đặt mình vào vai chính của những ý kiến này nên chúng ta đánh mất sự khách quan và dễ trở nên tự ái, cần bào chữa, hoặc dấy lên các cảm xúc tiêu cực khác.
Chúng ta đánh giá mọi sự vật, sự việc xảy ra xung quanh dựa trên cái nhìn của bản thân. Tắc đường: giao thông thật tồi tệ (với mình). Biểu tình: tệ thật mình lại không được an ổn ra đường rồi. Nhạc của quán sến quá: thật kinh tởm, thứ âm nhạc này đang tra tấn mình.
Tôi nghĩ bạn đã nắm được ý của tôi. Cái bản ngã của chúng ta luôn thích trở thành trung tâm vũ trụ, và điều này sẽ khiến chúng ta rất mệt mỏi. Hãy thử nghĩ lại khi tất cả mọi người đều thích vũ trụ vận hành quanh họ, khi lại gần nhau, cuộc chiến giữa hai vũ trụ này thật kinh khủng, bạn nhỉ?
Muốn bớt phiền não thật đơn giản. Hãy ngưng làm trung tâm của vũ trụ. Vì vũ trụ chẳng bao giờ vận hành quanh bạn.
Đơn giản vậy thôi. Hãy thử lại với những ví dụ trên nhé:
- Khi mọi chuyện diễn ra không theo ý mình – thật thú vị! Chúng ta có thể học được gì, quan sát được gì, chiêm nghiệm được điều gì?
- Ai đó đang làm gì đó, hoặc nói gì đó không đúng ý mình – có thể họ có lý do riêng, và phần nhiều chẳng liên quan tới mình đâu. Hãy thử nhìn vào hành động của họ từ một hướng khác xem chúng ta có hiểu họ hơn được không?
Mỗi khi tôi gặp những chuyện khó chịu trong cuộc sống và nhớ lại được bí quyết loại bỏ mình ra khỏi trung tâm của các câu chuyện, cuộc sống tôi dễ chịu hơn rất nhiều.
Điều này đòi hỏi một sự luyện tập bền bỉ, không thể đạt được một sớm một chiều. Nhưng phần thưởng là rất xứng đáng. Bạn sẽ trở thành một người nhân hậu, vị tha, dễ gần và thông thái hơn rất nhiều.
https://lifechange.vn/ban-khong-phai-la-trung-tam-cua-vu-tru/