Tôi nghĩ tôi không phải là người thích hoài niệm. Tôi cũng ưa thích những tiến bộ của nhân loại và cũng biết tập toẹ tận hưởng tiện nghi do chúng đem lại. Nhưng tôi thực sự rất trân trọng những giá trị xưa cũ mà tồn tại được với thời gian, nhấn mạnh ở vế sau.
Tôi nghĩ những gì mới mẻ và hay ho thoạt nhìn thì hấp dẫn, nhưng chúng vẫn còn thiếu chiều sâu của sự trải nghiệm. Những gì thực sự trân quý, có giá trị, có tầm ảnh hưởng thì sẽ có tuổi thọ rất lâu dài. Đọc Life Change này thì cũng vui đấy, nhưng dăm phút sau là quên. Còn “Chiến tranh và hoà bình”, “Ông già và biển cả” hay “Dế mèn phiêu lưu ký” thì sẽ còn mãi trong tâm trí biết bao thế hệ. Những tác phẩm ấy được coi là bất hủ, vì chúng đã trải qua sự khảo thí của thời gian.
Đọc tiếp “Các giá trị xưa cũ”