Ở trên đời cái gì càng thiếu thốn, cái ấy càng được thèm muốn. Chỉ vỏn vẹn vài thập kỷ, nhân loại đã có được những thành tựu khoa học kỹ thuật khổng lồ, những điều vốn chỉ có trong phim viễn tưởng của thế kỷ trước. Ấy thế mà ngay tại đỉnh cao của sự tiến bộ này, ở bên trong chúng ta lại nảy sinh một khao khát được quay trở về và kết nối với tự nhiên, thứ mà chúng ta đã quay lưng lại trong suốt công cuộc tiến hoá vĩ đại của mình. Chúng ta bắt đầu thích ở homestay, thích ăn đồ ăn hữu cơ, thích đi chân trần trên mặt đất (earthing), thích bỏ phố vể rừng…
Suy cho cùng, tôi thấy rất khó để vạch ra một ranh giới giữa cái gì là tự nhiên, và cái gì là phi tự nhiên. Bản thân chúng ta thuộc tự nhiên, hay chúng ta là “loài người”, một giống loài phi tự nhiên?
Đọc tiếp “Thuận tự nhiên”