Tưởng mình giỏi

Chúng ta có một căn bệnh trầm kha, đó là căn bệnh tưởng mình giỏi. Nghe được một ý tưởng nào đó hay hay mới lạ, chúng ta tự thấy hình như mình thông thái ra một chút, cao hơn mọi người một chút. Đọc được một ít sách trong một lĩnh vực cụ thể, chúng ta cảm thấy mình như trở thành chuyên gia nhiều năm kinh nghiệm.

Và chúng ta bắt đầu cho mình cái quyền được đứng trên mọi người. Giọng chúng ta bắt đầu trịnh thượng, kẻ cả, và chúng ta thích dạy đời thiên hạ. Đặc biệt là khi tuổi tác bắt đầu trở thành đồng minh, chúng ta lại càng khệnh khạng.

Đọc tiếp “Tưởng mình giỏi”