Về cơ bản, cuộc sống này hình thành được nhờ những sự hiện hữu. Có hiện hữu thì sẽ có bám lấy, yêu thích, cho là mình, là của mình. Cái gì của mình, mình thích mà mất thì đau buồn, không toại nguyện, không như ý. Các vật mình yêu nhiều khi mất thì càng đau nhiều.
Đó là lý do nhà Phật gọi Dukkha (bất toại nguyện) là một trong 3 tính chất cơ bản của cuộc sống này. Dukkha mà dịch là khổ thì hơi khó hiểu hơn một chút. (Đời là bể khổ?). Nhưng nếu dịch là bất toại nguyện thì có lẽ sẽ rất liên quan với nhiều người, và dễ chấp nhận hơn.
Đọc tiếp “Bản chất bất toại nguyện của cuộc sống”